Ly cà phê trên mặt bàn giá lanh
Quán nhớ ngày xưa chợt thấy nao lòng
Giờ đâu rồi nơi ấy có còn không
Ly cà phê một thời tôi đã nhớ ?
Ly cà phê một thời tôi đã nhớ
Có lúc là hai, đôi bóng không rời
Cùng tỏa khói hương, cùng thơm cùng ấm
Cũng có lúc tự buôn mình rạn mẽ
Để tách kia đầy đặn nguyên lành
Cũng có lúc nằm trơ trọi cheo leo
Bên mép bàn như sẳn sàng rơi vỡ
Ly cà phê một thời tôi vẫn nhớ
Trong tim một người không thể mờ phai
Klu
Bình luận