Chiều vắng sài gòn!

Chiều vắng sài gòn!
Trời chiều đón tôi bằng một cơn mưa tầm tã, mưa như trút nước, hay mưa muốn trút hết tất cả tâm sự buồn phiền trong tôi xuống.

 Ở cái tuổi 25, vẫn còn rất trẻ,hay nó là thời gian đẹp nhất của tuổi con gái, hồn nhiên, đầy nhiệt huyết để thực hiện những ước mơ hòai bão của mình. Nhưng với riêng nó, ở cái tuổi trưởng thành, nó đón nhận những điều mà nó không nghĩ sẽ xảy ra trong tương lai. Đúng chuyện gì đến rồi cũng đến như quy luật cuộc sống, nó phát hiện mình bệnh rất nặng một căn bệnh ung thư vòm họm sắp cướp đi sinh mạng. Gia đình như sụp đỗ hoàn toàn, đứa con gái thứ 2 của ba mẹ sắp rời xa mãi mãi. Nó nhìn về 1 hướng xa, đôi mắt nhìn về tận chân trời 1 cách vô thức, không biết từ khi nào đôi môi nó không còn biết cười. Nó buồn cho số phận con người mongg manh hay buồn cho tình đời khó đoán. Nó quen anh khi bắt đầu năm 2 của đại học, tính tình 2 đứa khá hợp nhau, quen nhau gần 1 năm, anh bắt đàu ngỏ lời cùng nó, nó vui mừng khôn xiết vì tìm được 1 người vừa ý lại biết yêu thương, quan tâm, lo lắng. Quãng đời học sinh cũng trôi qua, nó hoàn thành luận án tốt nghiệp và đã tìm được một công việc ổn định, hai gia đình cũng đã biết mặt, cũng dự định tương lai cho nên chồng vợ, thế nhưng ông trời vẫn hay trêu con người, nó phát hiện mình bị ung thư vòm họm, nó chết lặng khi cầm phiếu xét nghiệm trên tay, bao nhiêu dự định tương lai sắp tới còn nằm trong kế hoạc nó chưa kịp để thực hiện. Nó không biết làm sao để có thể chấp nhận, nó như buông xuôi không gì có thể cho nó niềm tin ngay lúc này. Biết được tin ba mẹ liền bay vô với nó, mẹ ôm nó trong tay, không biết nói gì 2 dòng nước mắt cứ tuông, hai ngày rồi ba ngày, gia đình không biết lí do tại sao anh không đến thăm nó, nó buồn chẳng để ý đến ai hay quan tâm đến cuộc sống xung quanh. Rồi 1 tháng trôi qua thông tin từ bạn bè nó biết anh đã bỏ đi không một lời từ biệt khi biết kết quả căn bệnh của nó. Chẳng có gì buồn hơn, khi sắp rời khỏi cõi đời phải trãi qua thêm 1 nỗi đau về tinh thần. Ba mẹ không biết làm gì ngoài việc ở bên cạnh động viên, giúp nó có những ngày vui cuối cùng. Cuộc đời hóa ra cũng chỉ là một chiếc lá!

Chiều vắng sài gòn!

Tôi thấy chạnh lòng bởi cuộc sống đôi khi không như mình muốn, thế nhưng thời gian cũng sẽ quay, chúng ta phải sống trọn vẹn cho một kiếp người.
N.T
Tags: Tâm sự - tản văn

Đang xem: Chiều vắng sài gòn!

Bình luận

This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.
Bình luận của bạn sẽ được duyệt trước khi đăng lên